'dạy học hình học cao cấp ở trường đại học cho sinh viên sư phạm toán theo hướng chuẩn bị năng lực dạy học hình học ở trường phổ thông
- 187 trang
- file .pdf
1
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
VIỆN KHOA HỌC GIÁO DỤC VIỆT NAM
NGUYỄN THỊ THANH VÂN
DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC
CHO SINH VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG
CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY HỌC HÌNH HỌC
Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG
LUẬN ÁN TIẾN SĨ KHOA HỌC GIÁO DỤC
HÀ NỘI, 2015
2
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
VIỆN KHOA HỌC GIÁO DỤC VIỆT NAM
NGUYỄN THỊ THANH VÂN
DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC
CHO SINH VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG
CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY HỌC HÌNH HỌC
Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG
Chuyên ngành: Lý luận và phương pháp dạy học bộ môn Toán
Mã số: 62.14.01.11
LUẬN ÁN TIẾN SĨ KHOA HỌC GIÁO DỤC
Tập thể hướng dẫn
1. PGS.TS. Phạm Đức Quang
2. GS.TS. Đào Tam
HÀ NỘI, 2015
3
PHẦN MỞ ĐẦU
I. Lý do chọn đề tài
“Chiến lược phát triển giáo dục 2011 – 2020” của Chính phủ đã đề ra
mục tiêu tổng quát đến năm 2020, “Đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục
theo hướng chuẩn hóa, hiện đại hóa, xã hội hóa, dân chủ hóa, hội nhập quốc
tế, thích ứng với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, phát
triển giáo dục gắn với phát triển khoa học và công nghệ, tập trung vào nâng
cao chất lượng, đặc biệt chất lượng giáo dục đạo đức, lối sống, năng lực sáng
tạo, kỹ năng thực hành để một mặt đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế - xã
hội, đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, đảm bảo an ninh quốc
phòng; mặt khác phải chú trọng thỏa mãn nhu cầu phát triển của mỗi người
học, những người có năng khiếu được phát triển tài năng.” [7, tr8]
Theo GS. Phạm Minh Hạc[82], một trong ba việc cấp thiết phải làm
ngay để đạt mục tiêu đổi mới giáo dục là phải chấn chỉnh, củng cố đội ngũ
nhà giáo cả phẩm chất và tay nghề vì chính họ là người thực hiện và đảm bảo
cho đổi mới thắng lợi. Ngày 22/10/2009, Bộ giáo dục và Đào tạo ban hành
Thông tư 30/2009/TT-BGD ĐT quy định về Chuẩn nghề nghiệp giáo viên
trung học cơ sở và giáo viên trung học phổ thông. Thông tư đã chỉ ra cụ thể
các yêu cầu cơ bản đối với giáo viên trung học về phẩm chất cũng như năng
lực chuyên môn, nghiệp vụ gồm 6 tiêu chuẩn, 25 tiêu chí. Đặc biệt, tiêu
chuẩn 3 về năng lực dạy học có 8 tiêu chí mà người giáo viên THPT cần đạt
được, trong đó nêu rõ “giáo viên phải có phương pháp dạy học phù hợp, kiến
thức môn học phải chính xác, có hệ thống, vận dụng hợp lý các kiến thức theo
yêu cầu cơ bản, hiện đại, thực tiễn”. Để đạt được những yêu cầu đó, sinh viên
sư phạm cần được trang bị các kiến thức cơ bản về chuyên môn, nghiệp vụ
ngay khi còn học trong các trường ĐH đào tạo giáo viên (sau đây chúng tôi
gọi tắt là ĐHSP) nên vấn đề nâng cao chất lượng đào tạo GV ở các trường
ĐHSP trở thành nhiệm vụ chiến lược được nhà nước đặc biệt quan tâm.
4
Hội nghị Ban chấp hành Trung ương lần thứ 8(11/2013) khóa XI đã
ban hành Nghị quyết số 29- NQ/ TW về “Đổi mới căn bản và toàn diện giáo
dục và đào tạo, đáp ứng yêu cầu công nghiệp hóa, hiện đại hóa trong điều
kiện kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế”[40].
Nghị quyết đã xác định mục tiêu tạo chuyển biến căn bản, mạnh mẽ về chất
lượng, hiệu quả giáo dục, đào tạo đồng thời xây dựng nền giáo dục mở, thực
học, thực nghiệp, dạy tốt, học tốt, quản lý tốt và đưa ra 9 nhiệm vụ, giải pháp
thực hiện, trong đó phát triển đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý, đáp ứng yêu
cầu đổi mới giáo dục và đào tạo là một trong những giải pháp then chốt.
Như chúng ta đã biết, chương trình đào tạo ĐHSP Toán chia làm 2
mảng chính: các môn khoa học cơ bản (KHCB) nhằm trang bị các kiến thức
cơ bản và chuyên ngành về toán cao cấp và sơ cấp, các môn khoa học giáo
dục (KHGD): Tâm lý học, Giáo dục học, Phương pháp giảng dạy…trang bị
nghiệp vụ sư phạm. Hiện nay hai mảng này được trình bày hầu như song song
với nhau. Điều đó dẫn đến 2 vấn đề: Thứ nhất, nội dung các môn Toán cao
cấp mang tính độc lập, ít liên thông với toán phổ thông, thường chỉ phù hợp
với một số ít sinh viên khá giỏi có khả năng và hướng nghiệp nghiên cứu
toán. Còn với phần đông sinh viên, với mục tiêu sau khi ra trường sẽ dạy học
trường phổ thông, thường có tâm lý học chỉ để thi dẫn đến không có động cơ,
không chủ động trong học tập làm cho việc tiếp thu kiến thức của bản thân bộ
môn hạn chế và khó khăn trong việc ứng dụng các kiến thức đó vào thực tiễn;
Thứ hai, việc giảng dạy các môn phương pháp dạy học Toán một cách độc lập
dẫn đến việc nhìn nhận toán PT của SV rời rạc, không rõ ràng, hệ thống.
Muốn giải quyết những bất cập trên, các trường ĐHSP cần đổi mới
phương pháp dạy và học, đổi mới chương trình, giáo trình giảng dạy, cần có
sự phối kết hợp nhuần nhuyễn nội dung giảng dạy các môn KHCB với
KHGD, khai thác các yếu tố dạy nghề khi nghiên cứu các môn KHCB. Mỗi
giảng viên dạy các môn KHCB phải là hình mẫu về cách dạy, cách tự học, tự
5
nghiên cứu sao cho SV có thể học tập không chỉ đơn thuần kiến thức khoa
học, mà còn các kĩ năng SP để có thể ứng dụng trong nghề nghiệp sau này.
Việc liên kết tính dạy nghề ngay khi nghiên cứu các môn KHCB giúp sinh
viên có thể nắm vững nội dung môn học, tạo động cơ, hứng thú học tập mà
còn phát huy tính chủ động, tự giác, tích cực của SV.
Ngày nay, do tri thức và khoa học, công nghệ thường xuyên biến đổi nên nhà
trường không thể cung cấp mọi thứ cho người học mà chỉ có thể trang bị
những tri thức, năng lực cơ bản để từ đó người học sẽ phát triển chúng thông
qua các hoạt động chủ động, sáng tạo của bản thân trong cuộc sống. SV cần
biết “thực học”, tức là biết tìm hiểu, chọn lọc những nội dung thiết thực với
bản thân để sau này ra trường trở thành người “thực làm”, có ích cho xã hội.
Tuy nhiên trong thời gian dài, vấn đề liên kết giữa KHCB và KHGD ở
trường ĐHSP còn ít được quan tâm. SV còn chưa nhận thức được vai trò của
toán cao cấp ở đại học. Việc trình bày nội dung toán cao cấp(TCC) nói chung,
Hình học cao cấp(HHCC) nói riêng ở ĐHSP gần như tách rời nội dung toán
PT, với cách xây dựng chủ yếu theo phương pháp tiên đề. Cách làm này có ưu
điểm giúp sinh viên có tư duy hệ thống khi nghiên cứu toán, nhưng còn xa lạ
với họ nên làm cho việc tiếp thu Toán cao cấp ở ĐH của sinh viên khó khăn
mà việc ứng dụng những hiểu biết đó vào thực tế dạy học ở PT cũng nhiều
hạn chế. Tại hội thảo khoa học “Nâng cao chất lượng nghiệp vụ sư phạm cho
sinh viên các trường đại học sư phạm” tổ chức ngày 28/01/ 2011 tại Hà Nội,
GS. Phan Trọng Luận cho biết, SVSP ngày càng xa rời mục tiêu đào tạo và
tồn tại kiểu tư duy tách biệt [83, tr21]. Qua công tác hướng dẫn sinh viên thực
tập SP, chúng tôi cũng nhận thấy khả năng khai thác các ứng dụng của Toán
cao cấp vào thực tế dạy học còn gặp nhiều vướng mắc. Lí do cơ bản là họ
chưa được tiếp cận với những định hướng SP khi nghiên cứu các bộ môn này.
Đây là hạn chế của GV trước yêu cầu đổi mới chương trình, nội dung và
phương pháp dạy học toán PT.
6
Toán cao cấp ngoài việc cung cấp các kiến thức cơ bản và chuyên sâu
một cách hệ thống còn có tiềm năng to lớn trong việc rèn luyện cho SV các
năng lực nghề nghiệp (NLNN), đặc biệt là năng lực dạy học. Hình học cao
cấp (HHCC) gồm Hình học Afin và Euclide, Hình học xạ ảnh là các phân
môn quan trọng trong chương trình đào tạo giáo viên THPT. HHCC nghiên
cứu không gian trong trường hợp tổng quát n chiều nên các tính chất rất hệ
thống và logic. Không gian xét trong hình học phổ thông(HHPT) có thể xem
như không gian Euclide 2 hay 3 chiều. Như vậy các bài toán trong HHCC có
thể đặc biệt hóa trở thành các bài toán HHPT và ngược lại, các bài toán
HHPT có thể khái quát hóa trở thành các bài toán HHCC. Việc nhìn nhận các
bài toán HHPT dưới góc nhìn của HHCC giúp SV có khả năng định hướng,
biết cách huy động kiến thức một cách khoa học để tìm ra cách giải quyết vấn
đề. Hơn nữa, những ngôn ngữ khoa học của HHCC có khả năng chuyển hóa
thành ngôn ngữ HHPT. Vì vậy nếu được tiếp cận định hướng SP khi học và
nghiên cứu môn HHCC, SV sẽ được rèn luyện khả năng nhìn nhận toán PT,
khái quát hóa và tương tự hóa, chuyển hóa sư phạm từ tri thức khoa học sang
tri thức truyền thụ, giúp trau dồi khả năng tự học, tự nghiên cứu và dần làm
chủ hoạt động dạy học, hoàn thiện dần NLNN.
Từ những phân tích trên, chúng tôi chọn đề tài nghiên cứu là:
“DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC CHO SINH
VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY
HỌC HÌNH HỌC Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG ”
II. Lịch sử nghiên cứu
Việc nghiên cứu các vấn đề liên quan đến tăng cường tính nghề ngay
trong khi dạy học toán cao cấp ở trường ĐHSP đã được quan tâm trong các
năm gần đây. Đến nay, đã có nhiều nhà khoa học quan tâm nghiên cứu về vấn
đề này, như các tài liệu [14], [26], [35],[53], [61]...trong danh mục tài liệu
tham khảo.Trong [61], các tác giả Chu Trọng Thanh, Trần Trung làm rõ cơ
7
sở toán học hiện đại của một số nội dung toán PT. Theo đó, toán PT được soi
sáng bởi toán học hiện đại giúp GV có một cái nhìn thống nhất, toàn diện và
sâu sắc. Qua đó, GV có thể định hướng, huy động kiến thức phù hợp khi
giảng dạy mỗi vấn đề cụ thể. Trong [35], các tác giả Nguyễn Văn Mậu,
Nguyễn Đăng Phất, Đỗ Thanh Sơn đã chỉ ra các ứng dụng phong phú của các
phép biến đổi trong HHCC vào giải toán HHPT trong mặt phẳng và trong
không gian. Theo các tác giả, từ những tính chất tổng quát trong HHCC, nếu
khai thác một cách phù hợp ta hoàn toàn có thể chuyển bài toán cao cấp về
ngôn ngữ PT. Đó là những tài liệu tham khảo rất hữu ích cho GV và HSPT.
Một số sách HHCC được xuất bản trong những năm gần đây như “Bài tập
hình học cao cấp” của Nguyễn Mộng Hy[25], “Hình học Afin và hình học
Ơclit trên những ví dụ và bài tập”[3] của Phạm Khắc Ban, Phạm Bình Đô... Ở
đây, các tác giả cũng đã chú trọng đưa ra một số bài tập cụ thể vận dụng các
kiến thức HHCC sau mỗi chương nhưng chủ yếu là đặc biệt hóa các bài toán
HHCC sang HHPT mà thôi. Ngoài ra có một số các bài viết trên tạp chí, một
số bài trên internet cũng đã quan tâm đến một số mặt của vấn đề này.
Về nghiên cứu, đào tạo sinh viên Toán, theo hướng phát triển năng lực
nghề nghiệp, các nhà khoa học như Đinh Quang Báo, Nguyễn Bá Kim, Đào
Tam, Bùi Văn Nghị… đều có các công trình nghiên cứu như ở các tài liệu
[2],[13],[30],[39],[48],[54]… trong danh mục tài liệu tham khảo. Ngoài ra
còn một số bài báo đăng trên các tạp chí như Khoa học giáo dục, Tạp chí giáo
dục, một số bài đăng trong các Kỷ yếu của các Hội thảo quốc gia, quốc tế....
liên quan đến vấn đề này.
Qua nghiên cứu các tài liệu, chúng tôi tiếp thu được một số ý kiến sau:
- Ở các trường SP, GV dạy các môn KHCB bên cạnh việc trang bị
những kiến thức cơ bản nền tảng còn đóng vai trò quan trọng trong việc hình
thànhvà phát triển NLNN cho SV. Do đó nội dung giảng dạy các môn KHCB
cần thấm nhuần tính dạy nghề dạy học.
8
- Nhiệm vụ cơ bản đào tạo nghề cho SV thông qua hệ thống KHGD và
KHCB là thông qua các kênh liên thông giữa các khoa học đó, tạo điều kiện
để SV có thể phân tích, nhìn nhận toán PT, tìm ra liên hệ hữu cơ giữa hai
chương trình.
- Việc chuyển hóa SP từ các kiến thức toán cao cấp sang các kiến thức
toán phổ thông trong SGK cần có sự tham gia của các GV dạy các môn toán
cao cấp. Ở các trường sư phạm, cần dạy kiến thức KHCB theo định hướng
chuẩn bị NLNN cho SV.
- Trên cơ sở đảm bảo kiến thức của một giáo trình cơ bản hoặc chuyên
ngành, cần chọn lọc và cân nhắc liều lượng kiến thức để phục vụ trực tiếp
hoặc gián tiếp cho các bài giảng ở PT...
Qua tìm hiểu chúng tôi cũng thấy, đã có nhiều luận án tiến sĩ quan tâm khai
thác vấn đề này như luận án Tăng cường định hướng sư phạm trong dạy học
đại số đại cương thông qua việc xây dựng một số chuyên đề cho sinh viên
toán cao đẳng sư phạm của Đặng Quang Việt, Dạy học đại số cao cấp ở các
trường sư phạm theo hướng gắn với chương trình môn toán ở trường phổ
thông của Nguyễn Văn Dũng, Xây dựng và thực hiện một số chuyên đề cho
sinh viên toán đại học sư phạm chuẩn bị dạy học thống kê- xác suất ở môn
toán trung học phổ thông của Phạm Văn Trạo, Tăng cường liên hệ sư phạm
giữa nội dung dạy học lý thuyết tập hợp và logic, cấu trúc đại số với nội dung
dạy học số học trong môn toán tiểu học cho sinh viên khoa giáo dục tiểu học
các trường đại học sư phạm của Nguyễn Thị Châu Giang, Các giải pháp rèn
luyện kỹ năng nghề nghiệp cho sinh viên sư phạm toán thông qua việc dạy
học các môn toán sơ cấp và phương pháp dạy học toán ở trường đại học của
Nguyễn Chiến Thắng, luận văn thạc sĩ Dùng hình học cao cấp để xây dựng hệ
thống bài tập hình học sơ cấp nhằm bồi dưỡng năng lực giải toán cho học
sinh chuyên toán THPT của Hồ Phương Nam, Khai thác mối liên hệ giữa
hình học xạ ảnh và hình học sơ cấp nhằm nâng cao hiệu quả dạy học môn
hình học ở trường phổ thông của Lê Trọng Hậu …
9
Qua tham khảo các tài liệu, chúng tôi tiếp thu được một số ý tưởng về cách
thức dạy học toán cao cấp theo hướng kết nối với toán PT, như:
- Nghiên cứu cách xây dựng môđun hay chuyên đề dạy học một mảng
kiến thức cụ thể có liên quan đến nội dung toán phổ thông.
- Nghiên cứu cách hướng dẫn SV toán tự học, tự nghiên cứu nội dung
toán cao cấp theo hướng gắn kết với nội dung toán phổ thông.
- Nghiên cứu vận dụng các phương pháp dạy học mới (dạy học hợp tác,
dạy học theo dự án…) vào dạy học một số chủ đề cụ thể trong môn toán cao
cấp ở trường ĐH.
Tóm lại, vấn đề nghiên cứu khai thác mối liên hệ với nội dung toán PT
trong quá trình dạy học toán cao cấp ở bậc đại học đã được nhiều tác giả quan
tâm. Tuy nhiên chưa có tài liệu nào nghiên cứu cụ thể, toàn diện về vấn đề
dạy học HHCC ở ĐHSP theo hướng hình thành NL dạy học hình học ở
trường PT (sau đây chúng tôi gọi là “Năng lực dạy học HHPT”) cho SV SP.
III. Mục đích nghiên cứu
Làm sáng tỏ một số thành tố của năng lực dạy học HHPT có thể phát
triển được thông qua dạy học HHCC và các biện pháp dạy học HHCC ở
trường đại học theo hướng chuẩn bị năng lực dạy học HHPT cho SVSP.
IV. Đối tượng nghiên cứu, khách thể nghiên cứu, phạm vi nghiên cứu
1. Đối tượng nghiên cứu
Một số biện pháp dạy học HHCC theo hướng chuẩn bị năng lực dạy
học HHPT cho SVSP Toán và các thành tố của năng lực dạy học HHPT có
thể chuẩn bị cho SV thông qua việc dạy học môn HHCC ở ĐHSP.
2. Khách thể nghiên cứu
Quá trình dạy học HHCC trong chương trình đào tạo sinh viên Toán ĐHSP.
3. Phạm vi nghiên cứu
10
Các năng lực dạy học HHPT có thể hình thành và phát triển cho SV
Toán ĐHSP thông qua dạy học môn HHCC và các biện pháp dạy học HHCC
theo hướng rèn luyện cho sinh viên Toán năng lực dạy học HHPT.
V. Giả thuyết khoa học
Nếu xác định được các thành tố của năng lực dạy học HHPT và đưa ra
các biện pháp sư phạm thích hợp thì có thể chuẩn bị năng lực dạy học HHPT
thông qua dạy học HHCC, góp phần nâng cao chất lượng rèn luyện NLNN
cho SVSP Toán, đáp ứng yêu cầu dạy học ở trường PT.
VI. Nhiệm vụ nghiên cứu
- Làm rõ các vấn đề liên quan đến đề tài luận án: Năng lực, năng lực
nghề nghiệp, năng lực dạy học … của SV SP Toán.
- Nghiên cứu những thành tố của năng lực dạy học HHPT của SV
Toán ĐHSP có thể phát triển được thông qua dạy học HHCC.
- Tìm hiểu thực tế dạy học HHCC ở ĐHSP theo hướng khai thác, vận
dụng kiến thức HHCC trong dạy học HHPT.
- Nghiên cứu, làm rõ khả năng của HHCC trong việc rèn luyện năng
lực dạy học HHPT cho SV.
- Đề xuất các biện pháp dạy học HHCC theo hướng chuẩn bị năng lực
dạy học HHPT cho SV SP Toán.
- Tiến hành thực nghiệm SP để bước đầu kiểm chứng tính khả thi của
một số biện pháp đã đề xuất.
VII. Phương pháp nghiên cứu
1. Nhóm phương pháp nghiên cứu lý luận
Nghiên cứu tài liệu (sách, giáo trình, tạp chí, internet…) về phương
pháp luận NCKH, tâm lý học nhận thức, triết học, vấn đề đào tạo giáo viên
nói chung và giáo viên toán nói riêng cũng như vai trò, nội dung của các môn
11
HHCC ở trường ĐHSP, mối liên hệ giữa HHCC và HHPT, khả năng rèn
luyện năng lực dạy học HHPT của SV Toán thông qua việc dạy học môn
HHCC ở ĐHSP.
2. Nhóm phương pháp nghiên cứu thực tiễn
- Phương pháp điều tra, quan sát: Tìm hiểu thực tế dạy học HHCC ở
trường ĐHSP, thăm dò thái độ của GV và SV sau khi thực nghiệm ứng dụng
các giải pháp giảng dạy môn HHCC.
- Phương pháp chuyên gia: Tham khảo ý kiến của các chuyên gia hình
học và giáo dục học về các vấn đề liên quan.
- Phương pháp thực nghiệm sư phạm: Kiểm nghiệm tính khả thi và
chỉnh lý nhằm hoàn thiện các biện pháp được đưa ra, xử lý kết quả điều tra để
bước đầu đánh giá kết quả thu được.
VIII. Những đóng góp của luận án
1. Về mặt lý luận
- Luận án chỉ ra được một quan niệm về năng lực dạy học HHPT của
SV Toán ĐHSP.
- Làm sáng tỏ những nội dung trong môn HHCC có thể khai thác để
chuẩn bị năng lực dạy học HHPT cho SV và nội dung HHPT theo hướng gắn
kết với HHCC.
- Một số biện pháp dạy học môn HHCC theo hướng chuẩn bị NL dạy
học HHPT cho sinh viên Toán ĐHSP.
2. Về mặt thực tiễn
- Chỉ ra thêm một con đường giúp SV học tập có hiệu quả môn HHCC.
- Giải pháp đưa ra góp phần nâng cao trình độ về chuyên môn nghiệp
vụ cho SVSP Toán, giúp họ có thể khai thác tốt hơn khả năng vận dụng
HHCC để bồi dưỡng năng lực học toán của HS ở trường PT.
12
- Các ví dụ và chuyên đề thực nghiệm SP là một tài liệu tham khảo hữu
ích trong việc rèn luyện NL dạy học cho SV Toán ĐHSP.
IX. Những luận điểm đưa ra bảo vệ
- Quan niệm về năng lực dạy học HHPT của SV Toán ĐHSP có thể
chuẩn bị thông qua dạy học môn HHCC.
- Khả năng của môn HHCC trong việc chuẩn bị năng lực dạy học
HHPT cho SV Toán ĐHSP.
- Phương án dạy học môn HHCC theo hướng chuẩn bị NL dạy học
HHPT cho sinh viên Toán ĐHSP.
X. Cấu trúc của luận án
Luận án gồm 3 chương, ngoài ra còn có phần mở đầu, kết luận và
khuyến nghị, phụ lục và danh mục các tài liệu tham khảo
Chương I - Cơ sở lý luận và thực tiễn
Chương II – Các biện pháp dạy học hình học cao cấp ở đại học cho SV SP
toán theo hướng chuẩn bị năng lực dạy học hình học ở trường phổ thông.
Chương III - Thực nghiệm sư phạm
13
CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN
1.1.Đôi nét về sự hình thành và các giai đoạn phát triển của hình học
1.1.1. Khái quát
Dựa vào các tư liệu về Lịch sử toán học và Lịch sử Hình học, ta thấy
Hình học hình thành và phát triển về cơ bản qua 2 giai đoạn chính, đó là:
Hình học thời kỳ cổ đại nghiên cứu các đại lượng không đổi với các khái
niệm cơ sở của các hình hình học như: điểm, đường thẳng, tam giác, hình
nón… và Hình học hiện đại, bắt đầu từ thể kỷ 17, với việc sáng tạo ra toán
học của các đại lượng biến thiên và xuất hiện Hình học giải tích, sử dụng các
công cụ mới như vectơ và tọa độ và phát triển thêm nhiều môn hình học mới.
1.1.2. Sự hình thành và phát triển của Hình học qua các giai đoạn
Tổng hợp từ các nghiên cứu của các tác giả Nguyễn Cảnh Toàn[67],
Nguyễn Anh Tuấn [72], Howard Eves[22] cho thấy, Hình học hình thành từ
thời Ấn độ cổ đại (vào khoảng 3000 năm TCN) thông qua việc đo đạc trên đất
(ge-o-metry), rồi đến việc sử dụng các tỉ lệ, các hình hình học: hình hộp chữ
nhật, thùng phi, hình nón…Qua nghiên cứu những nền văn minh sớm nhất ở
các vùng Lưỡng hà, Ai cập, Trung quốc…đều cho thấy người xưa đã biết đến
hình học. Đến các năm từ 600 TCN đến 450, toán học Hy lạp đã có bước phát
triển vượt bậc với sự xuất hiện của Talet (khoảng 624 – 546 TCN) và Pitago
(khoảng 582 – 507 TCN). Talet sử dụng hình học đề tính gián tiếp chiều cao
của kim tự tháp hay tính khoảng cách từ các con tàu tới bờ biển. Pitago là
người đầu tiên đưa ra cách chứng minh định lí về tổng bình phương các cạnh
trong tam giác vuông mặc dù phát biểu của định lý đã trải qua một thời gian
dài. Ở giai đoạn này, toán học còn chưa là một khoa học độc lập mà nằm
trong một khoa học chung (Khoa học tự nhiên- xã hội). Các khái niệm của
toán học đều phát sinh từ thực tiễn và có quá trình hoàn thiện lâu dài.
Khoảng năm 300 TCN, nhà toán học cổ Hy Lạp –Euclide (Ơclit) đã
14
viết tác phầm “Cơ bản”, hay “Nguyên lí”, có thể xem đó như sự bắt đầu xây
dựng hình học sơ cấp theo tư tưởng của phương pháp tiên đề, mà phương
pháp đó vẫn còn dùng đến ngày nay. Tác phẩm này của Euclide nhanh chóng
được công chúng đón nhận và nó lưu truyền qua nhiều thế kỉ. Theo đó, hình
học được Euclide xây dựng dựa trên một hệ tiên đề, trong đó có tiên đề 5 về
đường thẳng song song: “Qua một điểm nằm ngoài một đường thẳng, có một
và chỉ một đường thẳng song song với đường thẳng đó”. Nhiều nhà khoa học
thời đó nghi ngờ đó không phải là một tiên đề. Nhưng, trải qua một thời gian
dài, các nhà toán học không thể loại trừ tiên đề này ra khỏi hệ tiên đề Euclide.
Mãi đến thế kỉ 19, thời kỳ phát triển thịnh vượng của toán học châu Âu, nhà
toán học người Nga Lobasepski bằng cách thay thế tiên đề 5 bằng tiên đề phủ
định của nó và đã sáng tạo ra loại hình học mới, gọi là Hình học phi Euclide.
Cũng vào khoảng thời gian đó, nhiều môn hình học phi Euclide hình thành và
phát triển: Hình học Hypecbolic, hình học Eliptic, hình học Rieman đưa ra
khái niệm đa tạp, một khái niệm tổng quát của đường và mặt. Trong thời gian
này, dựa vào công trình của Galois đã được chứng minh các bài toán từ thời
Hy lạp cổ đại như chia 3 một góc, cầu phương hình tròn hay dựng cạnh hình
lập phương có thể tích gấp 2 lần thể tích của một hình lập phương cho trước,
không giải được bằng thước kẻ và compa.
Tác phẩm “Cơ bản” của Euclide là một hệ thống kiến thức toán học
logic và chặt chẽ, cho đến nay vẫn là nền tảng cho SGK về HHPT của hầu hết
các nước trên thế giới. Tuy nhiên, tác phẩm “Cơ bản” cũng bộc lộ một số
những nhân tố không thuận lợi cho sự phát triển của toán học sau này. Việc
trình bày có tính chất rõ rệt, các con số được thể hiện bằng đoạn thẳng,
phương tiện dựng hình chỉ giới hạn ở thước và compa dẫn tới việc không thể
hiện được các lí thuyết về conic, các đường cong đại số và siêu việt hoàn
toàn không có các phương pháp tính toán.
Vì vậy, đến thế kỷ 20, Hilbert(1862-1943), nhà toán học Đức, đã đặt
nền móng cho việc tiên đề hóa hình học bằng cách đưa ra hệ tiên đề Hilbert,
15
thay thế cho hệ tiên đề Euclide, tránh đi những điểm yếu mà hệ tiên đề
Euclide mắc phải. Việc sử dụng các số để xác định vị trí của một điểm trên
một bề mặt đã được biết đến từ thời kì Acsimet(thế kỉ III TCN), với việc định
nghĩa “Hình xoắn Acsimet”. Rồi sau đó, nhà toán học Pháp Descartes (1596-
1650) và nhà toán học Pháp Fermat (1601-1665) phát minh ra Hình học giải
tích trong đó các phương trình và các đường cong có mối liên quan trực tiếp
đến nhau trong hệ trục tọa độ Descartes. Tới thế kỉ XVII, tọa độ mới được sử
dụng một cách có hệ thống đối với các bài toán hình học để giải các bài toán
hình học theo phương pháp đại số. Khái niệm vectơ được nhà toán học Đan
mạch C.Wessel đưa ra năm 1798 đồng nhất vectơ OA và điểm mút A trong
một hệ tọa độ Đề các gốc O trong mặt phẳng, dẫn đến phương pháp giải các
bài toán hình học bằng vectơ. Các phương pháp này vẫn được dùng phổ biến
trong HHCC và HHPT cho đến ngày nay.
Việc nghiên cứu về lịch sử hình học giúp SV có một cái nhìn bao quát,
tổng thể về vị trí, vai trò của môn hình học đối với sự phát triển của nội bộ
toán học cũng như của toàn xã hội, giúp SV nhìn nhận chương trình hình học
phổ thông một cách toàn diện và sâu sắc.
1.2. Một số xu hướng đổi mới dạy học các môn TCC ở trường ĐHSP
Thời gian gần đây, việc nghiên cứu vận dụng toán cao cấp nói chung và
HHCC nói riêng vào việc dạy học môn Toán ở trường PT đã được nhiều quốc
gia trên thế giới trong đó có Việt Nam quan tâm. Những nghiên cứu chủ yếu
dưới dạng các tài liệu tham khảo cho giảng viên và sinh viên. Trên cơ sở việc
nghiên cứu và tham khảo các tài liệu, một số luận án tiến sĩ giáo dục học,
chúng tôi nhận thấy bốn hướng nghiên cứu chính như sau:
Hướng thứ nhất: Làm rõ cơ sở toán học, theo quan điểm của toán hiện
đại, của một số nội dung toán ở trường phổ thông.
Trong các nghiên cứu theo hướng này, các tác giả chỉ ra cơ sở toán học
hiện đại của một số nội dung toán PT như: các cấu trúc đại số trên tập hợp số,
16
các cấu trúc đại số trên tập hợp đa thức, phân thức, nhóm các phép biến
hình... Nội dung của toán PT được nhìn nhận bởi toán học hiện đại giúp làm
giảm khoảng cách giữa nội dung môn Toán trong nhà trường và thành tựu
phát triển của toán học. Từ đó, GV có một cái nhìn thống nhất, toàn diện và
sâu sắc hơn khi tiếp cận toán PT, giúp họ có thể định hướng, huy động kiến
thức phù hợp khi dạy học mỗi vấn đề cụ thể. Theo hướng này có các tài liệu
như: [35],[53],[60], [92]...
Hướng thứ hai: Sử dụng công cụ của toán cao cấp để giải toán và sáng
tạo bài toán PT.
Theo hướng này, vấn đề được giải quyết ở các tình huống cụ thể ngay
trong quá trình dạy học của giảng viên, mặc dù không khái quát và không
mang tính lí luận nhưng lại đáp ứng được ngay nhu cầu mà thực tế dạy học ở
bậc PT đòi hỏi. Nó có thể giúp giáo viên thông qua cách giải bằng toán cao
cấp, tìm thấy lời giải phù hợp với học sinh PT. Theo xu hướng này có các tác
phẩm “ Hình học và một số vấn đề liên quan” [35], “Hình học sơ cấp”[53],
“Những phép biến hình trong mặt phẳng”[23], “ Hình học xạ ảnh” [64] ...
Hướng thứ ba: Biên soạn các giáo trình cơ sở của toán cao cấp được dạy
ở trường ĐH dưới dạng bài giảng bằng một ngôn ngữ đơn giản, gần gũi
hơn với ngôn ngữ toán PT.
Theo đó, mỗi khái niệm có liên quan trực tiếp đến môn Toán ở PT đều
được hình thành bằng con đường kiến tạo, xuất phát từ những khái niệm của
toán sơ cấp để khái quát hóa, trừu tượng hóa thành khái niệm của TCC. Theo
hướng này, các tài liệu biên soạn ra rất cồng kềnh, khó có thể dạy chính khóa
ở các trường ĐH vì số tiết dạy sẽ rất lớn. Nhưng chúng lại là những tài liệu
tham khảo bổ ích cho GV, SV Toán ở các trường SP và cho cả GV môn toán
ở các trường PT. Chẳng hạn: Cuốn “Hình học” của Jean- Marie Monier[27]
trình bày Hình học Afin, hình học Euclide theo con đường: trình bày các bài
toán trên mặt phẳng, không gian 3 chiều, sau đó tác giả tổng quát hóa lên các
17
bài toán tương tự trong không gian Afin, Euclide n chiều. Ưu điểm của cách
viết này là giúp cho SV dễ hiểu và dễ tiếp thu các kiến thức trừu tượng của
HHCC, cũng như dễ dàng áp dụng các kiến thức đó vào giải toán HHPT. Tuy
nhiên, cách viết này làm cho kiến thức bị lặp lại nhiều lần, dẫn đến giáo trình
rất dài(500 trang). Một số sách bài tập HHCC xuất bản trong những năm gần
đây như: “Bài tập hình học cao cấp”[25], “Hình học Afin và hình học Ơclit
trên những ví dụ và bài tập”[3]... cũng đã có xu hướng đưa ra một số bài tập
cụ thể vận dụng các kiến thức HHCC sau mỗi chương giúp sinh viên dễ dàng
hơn trong việc tiếp thu các kiến thức HHCC thông qua hình ảnh trực quan với
không gian 2, 3 chiều...
Hướng thứ 4: Tăng cường liên môn.
Trong các bài giảng các môn KHCB ở ĐH, các giảng viên đã bước đầu
quan tâm tới nguồn gốc của các kiến thức toán cao cấp, khai thác các nội
dung liên quan đến toán PT, tăng cường các ví dụ minh họa trong bài giảng có
mối liên hệ trực tiếp với toán PT, khái quát hóa các ví dụ của toán PT thành
các bài toán cao cấp …để SV có thể lĩnh hội kiến thức TCC cũng như có thể
vận dụng các kiến thức đó vào giải quyết các vấn đề thực tiễn dễ dàng hơn .
Ví dụ: Khi dạy phần ”Phẳng trong không gian Afin” của môn HHCC, từ
cách tìm phương trình tham số của đường thẳng và mặt phẳng đã biết trong
HHPT, giảng viên có thể khái quát thành các tìm phương trình tham số của
m- phẳng bất kỳ trong không gian Afin n chiều.
Còn đối với môn Lí luận và phương pháp dạy học môn Toán, các giảng viên
góp phần làm rõ mối liên hệ (cầu nối) giữa toán cao cấp và toán PT, khai thác
vận dụng toán cao cấp vào dạy học môn toán ở trường PT…
Ví dụ: Khi dạy phần “Dạy học quy tắc, phương pháp”, giảng viên có thể đưa
ra các ví dụ về việc từ phương pháp tổng quát của toán cao cấp dẫn tới
phương pháp tương ứng giải quyết vấn đề trong PT.
Chẳng hạn với bài toán: Trong không gian, tìm hình chiếu vuông góc của một
18
điểm xuống một đường thẳng (mặt phẳng ).
Đây là trường hợp riêng của bài toán: “Tìm hình chiếu vuông góc của một
điểm xuống một m- phẳng” trong HHCC. Từ việc sử dụng khái niệm phẳng
bù trực giao dẫn tới việc dựng mặt phẳng (đường thẳng) vuông góc với đường
thẳng (mặt phẳng ) và qua điểm cho trước, theo đó ta giải được bài toán.
1.3. Năng lực nghề nghiệp của giáo viên
1.3.1. Năng lực
Đến nay, còn có nhiều cách hiểu khác nhau về năng lực. Tuy nhiên,
trong khuôn khổ dạy học nhìn chung được tiếp cận theo năng lực hành động,
hay năng lực thực hiện (hay competency trong tiếng Anh, từ này có nguồn
gốc tiếng La tinh là“competentia”). Theo đó, năng lực được hiểu như sự
thành thạo, khả năng thực hiện của cá nhân đối với một công việc và có thể
cấu trúc được theo các thành tố, theo các tiêu chuẩn, tiêu chí. Nhiều tác giả có
quan điểm chung:“Năng lực là tổng hợp các đặc điểm, thuộc tính tâm lý của
cá nhân phù hợp với yêu cầu đặc trưng của một hoạt động nhất định, nhằm
đảm bảo cho hoạt động đó đạt hiệu quả cao”.…………………………………..
Trong các chương trình dạy học hiện nay ở trường phổ thông của các nước
thuộc OECD, người ta phân chia năng lực thành hai nhóm chính, đó là các
năng lực chung và các năng lực chuyên môn.....................................................
Nhóm năng lực chung, gồm: Khả năng hành động độc lập thành công; Khả
năng sử dụng các công cụ giao tiếp, công cụ tri thức tự chủ; Khả năng hành
động thành công trong các nhóm xã hội không đồng nhất.
Năng lực chuyên môn liên quan đến từng môn học riêng biệt.
Chẳng hạn, nhóm năng lực chuyên môn trong môn Toán bao gồm:
- Giải quyết các vấn đề toán học.
- Lập luận toán học.
- Mô hình hóa toán học.
19
- Giao tiếp toán học.
- Vận dụng các cách trình bày toán học.
- Sử dụng các ký hiệu, công thức, các yêu tố thuật toán.
Mô hình cấu trúc NL trên đây có thể cụ thể hoá trong từng lĩnh vực chuyên
môn, nghề nghiệp khác nhau. Mặt khác, trong mỗi lĩnh vực nghề nghiệp
người ta cũng mô tả các loại NL khác nhau. Từ cấu trúc của NL cho thấy giáo
dục định hướng phát triển NL không chỉ nhằm mục tiêu phát triển NL chuyên
môn bao gồm tri thức, kỹ năng chuyên môn mà còn phát triển NL phương
pháp, NL xã hội và NL cá thể. Những NL này không tách rời nhau mà có mối
quan hệ chặt chẽ tạo nên NL hành động của các cá nhân.
1.3.2. Năng lực nghề nghiệp
Khái niệm
Theo Từ điển Tiếng Việt, nghề được hiểu là "công việc chuyên làm
theo sự phân công của xã hội"[43, tr670]. Có thể hiểu: Nghề là một lĩnh vực
hoạt động lao động mà trong đó, con người sử dụng những tri thức, những kỹ
năng để làm ra các loại sản phẩm vật chất hay tinh thần nào đó, đáp
ứng được những nhu cầu của xã hội và bản thân.
Tác giả Climôv E. A. định nghĩa: Nghề nghiệp là một lĩnh vực sử dụng sức
lao động vật chất và tinh thần của con người một cách có giới hạn cần thiết
cho con người có khả năng sử dụng lao động của mình để thu lấy những
phương tiện cần thiết cho việc tồn tại và phát triển. [38, tr16]
Qua nghiên cứu các tài liệu cho thấy, dường như không có sự phân biệt
rạch ròi giữa khái niệm “nghề” và khái niệm “nghề nghiệp”. Vì vậy, chúng tôi
cho rằng, khái niệm "nghề" và "nghề nghiệp" tuy có những khía cạnh khác
nhau, song cũng không nên tách bạch nội hàm hai khái niệm đó, bởi trong
chúng có sự "chứa đựng" lẫn nhau, trong nghề có ẩn chứa "nghiệp", và đã có
"nghiệp" nhất định phải có "nghề", cho nên người ta thường dùng thuật ngữ
20
"nghề nghiệp" bởi sự song hành giữa chúng. ...............................
Trong nghiên cứu này, chúng tôi thống nhất hiểu theo quan điểm của tác giả
Phạm Tất Dong: NL nghề nghiệp là “sự tương ứng giữa những đặc điểm tâm
sinh lý con người với những yêu cầu do nghề đặt ra” [12].
Như vậy, NL nghề nghiệp xếp vào loại NL chuyên môn theo sự phân loại của
OECD. NL nghề nghiệp được xác định gồm các thành tố cơ bản:
- Tri thức về nghề: là những hiểu biết cơ bản và chuyên sâu về nghề
nghiệp để có thể thực hiện các hoạt động cần thiết của nghề nghiệp đó.
- Kỹ năng nghề: là khả năng vận dụng kiến thức thu nhận được vào
thực tế nghề nghiệp một cách có hiệu quả.
- Thái độ với nghề: thể hiện sự tích cực hay tiêu cực của người lao
động về môi trường làm việc của họ, thể hiện ở sự thỏa mãn với công việc, sự
gắn bó với công việc và sự tích cực, sự nhiệt tình với tổ chức.
- Mức độ (kết quả) thực hiện các hành động nghề (hành nghề): là thước
đo năng lực nghề nghiệp của cá nhân đó.
1.3.3. NL nghề nghiệp của giáo viên
- Nghề dạy học là lĩnh vực hoạt động của người giáo viên nhằm thực
hiện mục tiêu giáo dục.
- Năng lực nghề nghiệp của giáo viên được hiểu là “một tổ hợp xác
định các phẩm chất tâm lý của nhân cách, những phẩm chất này là điều kiện
để đạt được những kết quả cao trong việc dạy học và giáo dục trẻ em”. [11]
Các nhà tâm lí học cho rằng, năng lực giáo viên là những hình ảnh phản chiếu
những nét nhân cách nhất định đáp ứng yêu cầu của việc dạy học và giáo dục.
Theo quan điểm của Bernd Meier[4], các năng lực nòng cốt của GV bao gồm:
- Năng lực dạy học.
- Năng lực giáo dục.
- Năng lực chẩn đoán, đánh giá, tư vấn.
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
VIỆN KHOA HỌC GIÁO DỤC VIỆT NAM
NGUYỄN THỊ THANH VÂN
DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC
CHO SINH VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG
CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY HỌC HÌNH HỌC
Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG
LUẬN ÁN TIẾN SĨ KHOA HỌC GIÁO DỤC
HÀ NỘI, 2015
2
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
VIỆN KHOA HỌC GIÁO DỤC VIỆT NAM
NGUYỄN THỊ THANH VÂN
DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC
CHO SINH VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG
CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY HỌC HÌNH HỌC
Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG
Chuyên ngành: Lý luận và phương pháp dạy học bộ môn Toán
Mã số: 62.14.01.11
LUẬN ÁN TIẾN SĨ KHOA HỌC GIÁO DỤC
Tập thể hướng dẫn
1. PGS.TS. Phạm Đức Quang
2. GS.TS. Đào Tam
HÀ NỘI, 2015
3
PHẦN MỞ ĐẦU
I. Lý do chọn đề tài
“Chiến lược phát triển giáo dục 2011 – 2020” của Chính phủ đã đề ra
mục tiêu tổng quát đến năm 2020, “Đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục
theo hướng chuẩn hóa, hiện đại hóa, xã hội hóa, dân chủ hóa, hội nhập quốc
tế, thích ứng với nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, phát
triển giáo dục gắn với phát triển khoa học và công nghệ, tập trung vào nâng
cao chất lượng, đặc biệt chất lượng giáo dục đạo đức, lối sống, năng lực sáng
tạo, kỹ năng thực hành để một mặt đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế - xã
hội, đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, đảm bảo an ninh quốc
phòng; mặt khác phải chú trọng thỏa mãn nhu cầu phát triển của mỗi người
học, những người có năng khiếu được phát triển tài năng.” [7, tr8]
Theo GS. Phạm Minh Hạc[82], một trong ba việc cấp thiết phải làm
ngay để đạt mục tiêu đổi mới giáo dục là phải chấn chỉnh, củng cố đội ngũ
nhà giáo cả phẩm chất và tay nghề vì chính họ là người thực hiện và đảm bảo
cho đổi mới thắng lợi. Ngày 22/10/2009, Bộ giáo dục và Đào tạo ban hành
Thông tư 30/2009/TT-BGD ĐT quy định về Chuẩn nghề nghiệp giáo viên
trung học cơ sở và giáo viên trung học phổ thông. Thông tư đã chỉ ra cụ thể
các yêu cầu cơ bản đối với giáo viên trung học về phẩm chất cũng như năng
lực chuyên môn, nghiệp vụ gồm 6 tiêu chuẩn, 25 tiêu chí. Đặc biệt, tiêu
chuẩn 3 về năng lực dạy học có 8 tiêu chí mà người giáo viên THPT cần đạt
được, trong đó nêu rõ “giáo viên phải có phương pháp dạy học phù hợp, kiến
thức môn học phải chính xác, có hệ thống, vận dụng hợp lý các kiến thức theo
yêu cầu cơ bản, hiện đại, thực tiễn”. Để đạt được những yêu cầu đó, sinh viên
sư phạm cần được trang bị các kiến thức cơ bản về chuyên môn, nghiệp vụ
ngay khi còn học trong các trường ĐH đào tạo giáo viên (sau đây chúng tôi
gọi tắt là ĐHSP) nên vấn đề nâng cao chất lượng đào tạo GV ở các trường
ĐHSP trở thành nhiệm vụ chiến lược được nhà nước đặc biệt quan tâm.
4
Hội nghị Ban chấp hành Trung ương lần thứ 8(11/2013) khóa XI đã
ban hành Nghị quyết số 29- NQ/ TW về “Đổi mới căn bản và toàn diện giáo
dục và đào tạo, đáp ứng yêu cầu công nghiệp hóa, hiện đại hóa trong điều
kiện kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế”[40].
Nghị quyết đã xác định mục tiêu tạo chuyển biến căn bản, mạnh mẽ về chất
lượng, hiệu quả giáo dục, đào tạo đồng thời xây dựng nền giáo dục mở, thực
học, thực nghiệp, dạy tốt, học tốt, quản lý tốt và đưa ra 9 nhiệm vụ, giải pháp
thực hiện, trong đó phát triển đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý, đáp ứng yêu
cầu đổi mới giáo dục và đào tạo là một trong những giải pháp then chốt.
Như chúng ta đã biết, chương trình đào tạo ĐHSP Toán chia làm 2
mảng chính: các môn khoa học cơ bản (KHCB) nhằm trang bị các kiến thức
cơ bản và chuyên ngành về toán cao cấp và sơ cấp, các môn khoa học giáo
dục (KHGD): Tâm lý học, Giáo dục học, Phương pháp giảng dạy…trang bị
nghiệp vụ sư phạm. Hiện nay hai mảng này được trình bày hầu như song song
với nhau. Điều đó dẫn đến 2 vấn đề: Thứ nhất, nội dung các môn Toán cao
cấp mang tính độc lập, ít liên thông với toán phổ thông, thường chỉ phù hợp
với một số ít sinh viên khá giỏi có khả năng và hướng nghiệp nghiên cứu
toán. Còn với phần đông sinh viên, với mục tiêu sau khi ra trường sẽ dạy học
trường phổ thông, thường có tâm lý học chỉ để thi dẫn đến không có động cơ,
không chủ động trong học tập làm cho việc tiếp thu kiến thức của bản thân bộ
môn hạn chế và khó khăn trong việc ứng dụng các kiến thức đó vào thực tiễn;
Thứ hai, việc giảng dạy các môn phương pháp dạy học Toán một cách độc lập
dẫn đến việc nhìn nhận toán PT của SV rời rạc, không rõ ràng, hệ thống.
Muốn giải quyết những bất cập trên, các trường ĐHSP cần đổi mới
phương pháp dạy và học, đổi mới chương trình, giáo trình giảng dạy, cần có
sự phối kết hợp nhuần nhuyễn nội dung giảng dạy các môn KHCB với
KHGD, khai thác các yếu tố dạy nghề khi nghiên cứu các môn KHCB. Mỗi
giảng viên dạy các môn KHCB phải là hình mẫu về cách dạy, cách tự học, tự
5
nghiên cứu sao cho SV có thể học tập không chỉ đơn thuần kiến thức khoa
học, mà còn các kĩ năng SP để có thể ứng dụng trong nghề nghiệp sau này.
Việc liên kết tính dạy nghề ngay khi nghiên cứu các môn KHCB giúp sinh
viên có thể nắm vững nội dung môn học, tạo động cơ, hứng thú học tập mà
còn phát huy tính chủ động, tự giác, tích cực của SV.
Ngày nay, do tri thức và khoa học, công nghệ thường xuyên biến đổi nên nhà
trường không thể cung cấp mọi thứ cho người học mà chỉ có thể trang bị
những tri thức, năng lực cơ bản để từ đó người học sẽ phát triển chúng thông
qua các hoạt động chủ động, sáng tạo của bản thân trong cuộc sống. SV cần
biết “thực học”, tức là biết tìm hiểu, chọn lọc những nội dung thiết thực với
bản thân để sau này ra trường trở thành người “thực làm”, có ích cho xã hội.
Tuy nhiên trong thời gian dài, vấn đề liên kết giữa KHCB và KHGD ở
trường ĐHSP còn ít được quan tâm. SV còn chưa nhận thức được vai trò của
toán cao cấp ở đại học. Việc trình bày nội dung toán cao cấp(TCC) nói chung,
Hình học cao cấp(HHCC) nói riêng ở ĐHSP gần như tách rời nội dung toán
PT, với cách xây dựng chủ yếu theo phương pháp tiên đề. Cách làm này có ưu
điểm giúp sinh viên có tư duy hệ thống khi nghiên cứu toán, nhưng còn xa lạ
với họ nên làm cho việc tiếp thu Toán cao cấp ở ĐH của sinh viên khó khăn
mà việc ứng dụng những hiểu biết đó vào thực tế dạy học ở PT cũng nhiều
hạn chế. Tại hội thảo khoa học “Nâng cao chất lượng nghiệp vụ sư phạm cho
sinh viên các trường đại học sư phạm” tổ chức ngày 28/01/ 2011 tại Hà Nội,
GS. Phan Trọng Luận cho biết, SVSP ngày càng xa rời mục tiêu đào tạo và
tồn tại kiểu tư duy tách biệt [83, tr21]. Qua công tác hướng dẫn sinh viên thực
tập SP, chúng tôi cũng nhận thấy khả năng khai thác các ứng dụng của Toán
cao cấp vào thực tế dạy học còn gặp nhiều vướng mắc. Lí do cơ bản là họ
chưa được tiếp cận với những định hướng SP khi nghiên cứu các bộ môn này.
Đây là hạn chế của GV trước yêu cầu đổi mới chương trình, nội dung và
phương pháp dạy học toán PT.
6
Toán cao cấp ngoài việc cung cấp các kiến thức cơ bản và chuyên sâu
một cách hệ thống còn có tiềm năng to lớn trong việc rèn luyện cho SV các
năng lực nghề nghiệp (NLNN), đặc biệt là năng lực dạy học. Hình học cao
cấp (HHCC) gồm Hình học Afin và Euclide, Hình học xạ ảnh là các phân
môn quan trọng trong chương trình đào tạo giáo viên THPT. HHCC nghiên
cứu không gian trong trường hợp tổng quát n chiều nên các tính chất rất hệ
thống và logic. Không gian xét trong hình học phổ thông(HHPT) có thể xem
như không gian Euclide 2 hay 3 chiều. Như vậy các bài toán trong HHCC có
thể đặc biệt hóa trở thành các bài toán HHPT và ngược lại, các bài toán
HHPT có thể khái quát hóa trở thành các bài toán HHCC. Việc nhìn nhận các
bài toán HHPT dưới góc nhìn của HHCC giúp SV có khả năng định hướng,
biết cách huy động kiến thức một cách khoa học để tìm ra cách giải quyết vấn
đề. Hơn nữa, những ngôn ngữ khoa học của HHCC có khả năng chuyển hóa
thành ngôn ngữ HHPT. Vì vậy nếu được tiếp cận định hướng SP khi học và
nghiên cứu môn HHCC, SV sẽ được rèn luyện khả năng nhìn nhận toán PT,
khái quát hóa và tương tự hóa, chuyển hóa sư phạm từ tri thức khoa học sang
tri thức truyền thụ, giúp trau dồi khả năng tự học, tự nghiên cứu và dần làm
chủ hoạt động dạy học, hoàn thiện dần NLNN.
Từ những phân tích trên, chúng tôi chọn đề tài nghiên cứu là:
“DẠY HỌC HÌNH HỌC CAO CẤP Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC CHO SINH
VIÊN SƯ PHẠM TOÁN THEO HƯỚNG CHUẨN BỊ NĂNG LỰC DẠY
HỌC HÌNH HỌC Ở TRƯỜNG PHỔ THÔNG ”
II. Lịch sử nghiên cứu
Việc nghiên cứu các vấn đề liên quan đến tăng cường tính nghề ngay
trong khi dạy học toán cao cấp ở trường ĐHSP đã được quan tâm trong các
năm gần đây. Đến nay, đã có nhiều nhà khoa học quan tâm nghiên cứu về vấn
đề này, như các tài liệu [14], [26], [35],[53], [61]...trong danh mục tài liệu
tham khảo.Trong [61], các tác giả Chu Trọng Thanh, Trần Trung làm rõ cơ
7
sở toán học hiện đại của một số nội dung toán PT. Theo đó, toán PT được soi
sáng bởi toán học hiện đại giúp GV có một cái nhìn thống nhất, toàn diện và
sâu sắc. Qua đó, GV có thể định hướng, huy động kiến thức phù hợp khi
giảng dạy mỗi vấn đề cụ thể. Trong [35], các tác giả Nguyễn Văn Mậu,
Nguyễn Đăng Phất, Đỗ Thanh Sơn đã chỉ ra các ứng dụng phong phú của các
phép biến đổi trong HHCC vào giải toán HHPT trong mặt phẳng và trong
không gian. Theo các tác giả, từ những tính chất tổng quát trong HHCC, nếu
khai thác một cách phù hợp ta hoàn toàn có thể chuyển bài toán cao cấp về
ngôn ngữ PT. Đó là những tài liệu tham khảo rất hữu ích cho GV và HSPT.
Một số sách HHCC được xuất bản trong những năm gần đây như “Bài tập
hình học cao cấp” của Nguyễn Mộng Hy[25], “Hình học Afin và hình học
Ơclit trên những ví dụ và bài tập”[3] của Phạm Khắc Ban, Phạm Bình Đô... Ở
đây, các tác giả cũng đã chú trọng đưa ra một số bài tập cụ thể vận dụng các
kiến thức HHCC sau mỗi chương nhưng chủ yếu là đặc biệt hóa các bài toán
HHCC sang HHPT mà thôi. Ngoài ra có một số các bài viết trên tạp chí, một
số bài trên internet cũng đã quan tâm đến một số mặt của vấn đề này.
Về nghiên cứu, đào tạo sinh viên Toán, theo hướng phát triển năng lực
nghề nghiệp, các nhà khoa học như Đinh Quang Báo, Nguyễn Bá Kim, Đào
Tam, Bùi Văn Nghị… đều có các công trình nghiên cứu như ở các tài liệu
[2],[13],[30],[39],[48],[54]… trong danh mục tài liệu tham khảo. Ngoài ra
còn một số bài báo đăng trên các tạp chí như Khoa học giáo dục, Tạp chí giáo
dục, một số bài đăng trong các Kỷ yếu của các Hội thảo quốc gia, quốc tế....
liên quan đến vấn đề này.
Qua nghiên cứu các tài liệu, chúng tôi tiếp thu được một số ý kiến sau:
- Ở các trường SP, GV dạy các môn KHCB bên cạnh việc trang bị
những kiến thức cơ bản nền tảng còn đóng vai trò quan trọng trong việc hình
thànhvà phát triển NLNN cho SV. Do đó nội dung giảng dạy các môn KHCB
cần thấm nhuần tính dạy nghề dạy học.
8
- Nhiệm vụ cơ bản đào tạo nghề cho SV thông qua hệ thống KHGD và
KHCB là thông qua các kênh liên thông giữa các khoa học đó, tạo điều kiện
để SV có thể phân tích, nhìn nhận toán PT, tìm ra liên hệ hữu cơ giữa hai
chương trình.
- Việc chuyển hóa SP từ các kiến thức toán cao cấp sang các kiến thức
toán phổ thông trong SGK cần có sự tham gia của các GV dạy các môn toán
cao cấp. Ở các trường sư phạm, cần dạy kiến thức KHCB theo định hướng
chuẩn bị NLNN cho SV.
- Trên cơ sở đảm bảo kiến thức của một giáo trình cơ bản hoặc chuyên
ngành, cần chọn lọc và cân nhắc liều lượng kiến thức để phục vụ trực tiếp
hoặc gián tiếp cho các bài giảng ở PT...
Qua tìm hiểu chúng tôi cũng thấy, đã có nhiều luận án tiến sĩ quan tâm khai
thác vấn đề này như luận án Tăng cường định hướng sư phạm trong dạy học
đại số đại cương thông qua việc xây dựng một số chuyên đề cho sinh viên
toán cao đẳng sư phạm của Đặng Quang Việt, Dạy học đại số cao cấp ở các
trường sư phạm theo hướng gắn với chương trình môn toán ở trường phổ
thông của Nguyễn Văn Dũng, Xây dựng và thực hiện một số chuyên đề cho
sinh viên toán đại học sư phạm chuẩn bị dạy học thống kê- xác suất ở môn
toán trung học phổ thông của Phạm Văn Trạo, Tăng cường liên hệ sư phạm
giữa nội dung dạy học lý thuyết tập hợp và logic, cấu trúc đại số với nội dung
dạy học số học trong môn toán tiểu học cho sinh viên khoa giáo dục tiểu học
các trường đại học sư phạm của Nguyễn Thị Châu Giang, Các giải pháp rèn
luyện kỹ năng nghề nghiệp cho sinh viên sư phạm toán thông qua việc dạy
học các môn toán sơ cấp và phương pháp dạy học toán ở trường đại học của
Nguyễn Chiến Thắng, luận văn thạc sĩ Dùng hình học cao cấp để xây dựng hệ
thống bài tập hình học sơ cấp nhằm bồi dưỡng năng lực giải toán cho học
sinh chuyên toán THPT của Hồ Phương Nam, Khai thác mối liên hệ giữa
hình học xạ ảnh và hình học sơ cấp nhằm nâng cao hiệu quả dạy học môn
hình học ở trường phổ thông của Lê Trọng Hậu …
9
Qua tham khảo các tài liệu, chúng tôi tiếp thu được một số ý tưởng về cách
thức dạy học toán cao cấp theo hướng kết nối với toán PT, như:
- Nghiên cứu cách xây dựng môđun hay chuyên đề dạy học một mảng
kiến thức cụ thể có liên quan đến nội dung toán phổ thông.
- Nghiên cứu cách hướng dẫn SV toán tự học, tự nghiên cứu nội dung
toán cao cấp theo hướng gắn kết với nội dung toán phổ thông.
- Nghiên cứu vận dụng các phương pháp dạy học mới (dạy học hợp tác,
dạy học theo dự án…) vào dạy học một số chủ đề cụ thể trong môn toán cao
cấp ở trường ĐH.
Tóm lại, vấn đề nghiên cứu khai thác mối liên hệ với nội dung toán PT
trong quá trình dạy học toán cao cấp ở bậc đại học đã được nhiều tác giả quan
tâm. Tuy nhiên chưa có tài liệu nào nghiên cứu cụ thể, toàn diện về vấn đề
dạy học HHCC ở ĐHSP theo hướng hình thành NL dạy học hình học ở
trường PT (sau đây chúng tôi gọi là “Năng lực dạy học HHPT”) cho SV SP.
III. Mục đích nghiên cứu
Làm sáng tỏ một số thành tố của năng lực dạy học HHPT có thể phát
triển được thông qua dạy học HHCC và các biện pháp dạy học HHCC ở
trường đại học theo hướng chuẩn bị năng lực dạy học HHPT cho SVSP.
IV. Đối tượng nghiên cứu, khách thể nghiên cứu, phạm vi nghiên cứu
1. Đối tượng nghiên cứu
Một số biện pháp dạy học HHCC theo hướng chuẩn bị năng lực dạy
học HHPT cho SVSP Toán và các thành tố của năng lực dạy học HHPT có
thể chuẩn bị cho SV thông qua việc dạy học môn HHCC ở ĐHSP.
2. Khách thể nghiên cứu
Quá trình dạy học HHCC trong chương trình đào tạo sinh viên Toán ĐHSP.
3. Phạm vi nghiên cứu
10
Các năng lực dạy học HHPT có thể hình thành và phát triển cho SV
Toán ĐHSP thông qua dạy học môn HHCC và các biện pháp dạy học HHCC
theo hướng rèn luyện cho sinh viên Toán năng lực dạy học HHPT.
V. Giả thuyết khoa học
Nếu xác định được các thành tố của năng lực dạy học HHPT và đưa ra
các biện pháp sư phạm thích hợp thì có thể chuẩn bị năng lực dạy học HHPT
thông qua dạy học HHCC, góp phần nâng cao chất lượng rèn luyện NLNN
cho SVSP Toán, đáp ứng yêu cầu dạy học ở trường PT.
VI. Nhiệm vụ nghiên cứu
- Làm rõ các vấn đề liên quan đến đề tài luận án: Năng lực, năng lực
nghề nghiệp, năng lực dạy học … của SV SP Toán.
- Nghiên cứu những thành tố của năng lực dạy học HHPT của SV
Toán ĐHSP có thể phát triển được thông qua dạy học HHCC.
- Tìm hiểu thực tế dạy học HHCC ở ĐHSP theo hướng khai thác, vận
dụng kiến thức HHCC trong dạy học HHPT.
- Nghiên cứu, làm rõ khả năng của HHCC trong việc rèn luyện năng
lực dạy học HHPT cho SV.
- Đề xuất các biện pháp dạy học HHCC theo hướng chuẩn bị năng lực
dạy học HHPT cho SV SP Toán.
- Tiến hành thực nghiệm SP để bước đầu kiểm chứng tính khả thi của
một số biện pháp đã đề xuất.
VII. Phương pháp nghiên cứu
1. Nhóm phương pháp nghiên cứu lý luận
Nghiên cứu tài liệu (sách, giáo trình, tạp chí, internet…) về phương
pháp luận NCKH, tâm lý học nhận thức, triết học, vấn đề đào tạo giáo viên
nói chung và giáo viên toán nói riêng cũng như vai trò, nội dung của các môn
11
HHCC ở trường ĐHSP, mối liên hệ giữa HHCC và HHPT, khả năng rèn
luyện năng lực dạy học HHPT của SV Toán thông qua việc dạy học môn
HHCC ở ĐHSP.
2. Nhóm phương pháp nghiên cứu thực tiễn
- Phương pháp điều tra, quan sát: Tìm hiểu thực tế dạy học HHCC ở
trường ĐHSP, thăm dò thái độ của GV và SV sau khi thực nghiệm ứng dụng
các giải pháp giảng dạy môn HHCC.
- Phương pháp chuyên gia: Tham khảo ý kiến của các chuyên gia hình
học và giáo dục học về các vấn đề liên quan.
- Phương pháp thực nghiệm sư phạm: Kiểm nghiệm tính khả thi và
chỉnh lý nhằm hoàn thiện các biện pháp được đưa ra, xử lý kết quả điều tra để
bước đầu đánh giá kết quả thu được.
VIII. Những đóng góp của luận án
1. Về mặt lý luận
- Luận án chỉ ra được một quan niệm về năng lực dạy học HHPT của
SV Toán ĐHSP.
- Làm sáng tỏ những nội dung trong môn HHCC có thể khai thác để
chuẩn bị năng lực dạy học HHPT cho SV và nội dung HHPT theo hướng gắn
kết với HHCC.
- Một số biện pháp dạy học môn HHCC theo hướng chuẩn bị NL dạy
học HHPT cho sinh viên Toán ĐHSP.
2. Về mặt thực tiễn
- Chỉ ra thêm một con đường giúp SV học tập có hiệu quả môn HHCC.
- Giải pháp đưa ra góp phần nâng cao trình độ về chuyên môn nghiệp
vụ cho SVSP Toán, giúp họ có thể khai thác tốt hơn khả năng vận dụng
HHCC để bồi dưỡng năng lực học toán của HS ở trường PT.
12
- Các ví dụ và chuyên đề thực nghiệm SP là một tài liệu tham khảo hữu
ích trong việc rèn luyện NL dạy học cho SV Toán ĐHSP.
IX. Những luận điểm đưa ra bảo vệ
- Quan niệm về năng lực dạy học HHPT của SV Toán ĐHSP có thể
chuẩn bị thông qua dạy học môn HHCC.
- Khả năng của môn HHCC trong việc chuẩn bị năng lực dạy học
HHPT cho SV Toán ĐHSP.
- Phương án dạy học môn HHCC theo hướng chuẩn bị NL dạy học
HHPT cho sinh viên Toán ĐHSP.
X. Cấu trúc của luận án
Luận án gồm 3 chương, ngoài ra còn có phần mở đầu, kết luận và
khuyến nghị, phụ lục và danh mục các tài liệu tham khảo
Chương I - Cơ sở lý luận và thực tiễn
Chương II – Các biện pháp dạy học hình học cao cấp ở đại học cho SV SP
toán theo hướng chuẩn bị năng lực dạy học hình học ở trường phổ thông.
Chương III - Thực nghiệm sư phạm
13
CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN
1.1.Đôi nét về sự hình thành và các giai đoạn phát triển của hình học
1.1.1. Khái quát
Dựa vào các tư liệu về Lịch sử toán học và Lịch sử Hình học, ta thấy
Hình học hình thành và phát triển về cơ bản qua 2 giai đoạn chính, đó là:
Hình học thời kỳ cổ đại nghiên cứu các đại lượng không đổi với các khái
niệm cơ sở của các hình hình học như: điểm, đường thẳng, tam giác, hình
nón… và Hình học hiện đại, bắt đầu từ thể kỷ 17, với việc sáng tạo ra toán
học của các đại lượng biến thiên và xuất hiện Hình học giải tích, sử dụng các
công cụ mới như vectơ và tọa độ và phát triển thêm nhiều môn hình học mới.
1.1.2. Sự hình thành và phát triển của Hình học qua các giai đoạn
Tổng hợp từ các nghiên cứu của các tác giả Nguyễn Cảnh Toàn[67],
Nguyễn Anh Tuấn [72], Howard Eves[22] cho thấy, Hình học hình thành từ
thời Ấn độ cổ đại (vào khoảng 3000 năm TCN) thông qua việc đo đạc trên đất
(ge-o-metry), rồi đến việc sử dụng các tỉ lệ, các hình hình học: hình hộp chữ
nhật, thùng phi, hình nón…Qua nghiên cứu những nền văn minh sớm nhất ở
các vùng Lưỡng hà, Ai cập, Trung quốc…đều cho thấy người xưa đã biết đến
hình học. Đến các năm từ 600 TCN đến 450, toán học Hy lạp đã có bước phát
triển vượt bậc với sự xuất hiện của Talet (khoảng 624 – 546 TCN) và Pitago
(khoảng 582 – 507 TCN). Talet sử dụng hình học đề tính gián tiếp chiều cao
của kim tự tháp hay tính khoảng cách từ các con tàu tới bờ biển. Pitago là
người đầu tiên đưa ra cách chứng minh định lí về tổng bình phương các cạnh
trong tam giác vuông mặc dù phát biểu của định lý đã trải qua một thời gian
dài. Ở giai đoạn này, toán học còn chưa là một khoa học độc lập mà nằm
trong một khoa học chung (Khoa học tự nhiên- xã hội). Các khái niệm của
toán học đều phát sinh từ thực tiễn và có quá trình hoàn thiện lâu dài.
Khoảng năm 300 TCN, nhà toán học cổ Hy Lạp –Euclide (Ơclit) đã
14
viết tác phầm “Cơ bản”, hay “Nguyên lí”, có thể xem đó như sự bắt đầu xây
dựng hình học sơ cấp theo tư tưởng của phương pháp tiên đề, mà phương
pháp đó vẫn còn dùng đến ngày nay. Tác phẩm này của Euclide nhanh chóng
được công chúng đón nhận và nó lưu truyền qua nhiều thế kỉ. Theo đó, hình
học được Euclide xây dựng dựa trên một hệ tiên đề, trong đó có tiên đề 5 về
đường thẳng song song: “Qua một điểm nằm ngoài một đường thẳng, có một
và chỉ một đường thẳng song song với đường thẳng đó”. Nhiều nhà khoa học
thời đó nghi ngờ đó không phải là một tiên đề. Nhưng, trải qua một thời gian
dài, các nhà toán học không thể loại trừ tiên đề này ra khỏi hệ tiên đề Euclide.
Mãi đến thế kỉ 19, thời kỳ phát triển thịnh vượng của toán học châu Âu, nhà
toán học người Nga Lobasepski bằng cách thay thế tiên đề 5 bằng tiên đề phủ
định của nó và đã sáng tạo ra loại hình học mới, gọi là Hình học phi Euclide.
Cũng vào khoảng thời gian đó, nhiều môn hình học phi Euclide hình thành và
phát triển: Hình học Hypecbolic, hình học Eliptic, hình học Rieman đưa ra
khái niệm đa tạp, một khái niệm tổng quát của đường và mặt. Trong thời gian
này, dựa vào công trình của Galois đã được chứng minh các bài toán từ thời
Hy lạp cổ đại như chia 3 một góc, cầu phương hình tròn hay dựng cạnh hình
lập phương có thể tích gấp 2 lần thể tích của một hình lập phương cho trước,
không giải được bằng thước kẻ và compa.
Tác phẩm “Cơ bản” của Euclide là một hệ thống kiến thức toán học
logic và chặt chẽ, cho đến nay vẫn là nền tảng cho SGK về HHPT của hầu hết
các nước trên thế giới. Tuy nhiên, tác phẩm “Cơ bản” cũng bộc lộ một số
những nhân tố không thuận lợi cho sự phát triển của toán học sau này. Việc
trình bày có tính chất rõ rệt, các con số được thể hiện bằng đoạn thẳng,
phương tiện dựng hình chỉ giới hạn ở thước và compa dẫn tới việc không thể
hiện được các lí thuyết về conic, các đường cong đại số và siêu việt hoàn
toàn không có các phương pháp tính toán.
Vì vậy, đến thế kỷ 20, Hilbert(1862-1943), nhà toán học Đức, đã đặt
nền móng cho việc tiên đề hóa hình học bằng cách đưa ra hệ tiên đề Hilbert,
15
thay thế cho hệ tiên đề Euclide, tránh đi những điểm yếu mà hệ tiên đề
Euclide mắc phải. Việc sử dụng các số để xác định vị trí của một điểm trên
một bề mặt đã được biết đến từ thời kì Acsimet(thế kỉ III TCN), với việc định
nghĩa “Hình xoắn Acsimet”. Rồi sau đó, nhà toán học Pháp Descartes (1596-
1650) và nhà toán học Pháp Fermat (1601-1665) phát minh ra Hình học giải
tích trong đó các phương trình và các đường cong có mối liên quan trực tiếp
đến nhau trong hệ trục tọa độ Descartes. Tới thế kỉ XVII, tọa độ mới được sử
dụng một cách có hệ thống đối với các bài toán hình học để giải các bài toán
hình học theo phương pháp đại số. Khái niệm vectơ được nhà toán học Đan
mạch C.Wessel đưa ra năm 1798 đồng nhất vectơ OA và điểm mút A trong
một hệ tọa độ Đề các gốc O trong mặt phẳng, dẫn đến phương pháp giải các
bài toán hình học bằng vectơ. Các phương pháp này vẫn được dùng phổ biến
trong HHCC và HHPT cho đến ngày nay.
Việc nghiên cứu về lịch sử hình học giúp SV có một cái nhìn bao quát,
tổng thể về vị trí, vai trò của môn hình học đối với sự phát triển của nội bộ
toán học cũng như của toàn xã hội, giúp SV nhìn nhận chương trình hình học
phổ thông một cách toàn diện và sâu sắc.
1.2. Một số xu hướng đổi mới dạy học các môn TCC ở trường ĐHSP
Thời gian gần đây, việc nghiên cứu vận dụng toán cao cấp nói chung và
HHCC nói riêng vào việc dạy học môn Toán ở trường PT đã được nhiều quốc
gia trên thế giới trong đó có Việt Nam quan tâm. Những nghiên cứu chủ yếu
dưới dạng các tài liệu tham khảo cho giảng viên và sinh viên. Trên cơ sở việc
nghiên cứu và tham khảo các tài liệu, một số luận án tiến sĩ giáo dục học,
chúng tôi nhận thấy bốn hướng nghiên cứu chính như sau:
Hướng thứ nhất: Làm rõ cơ sở toán học, theo quan điểm của toán hiện
đại, của một số nội dung toán ở trường phổ thông.
Trong các nghiên cứu theo hướng này, các tác giả chỉ ra cơ sở toán học
hiện đại của một số nội dung toán PT như: các cấu trúc đại số trên tập hợp số,
16
các cấu trúc đại số trên tập hợp đa thức, phân thức, nhóm các phép biến
hình... Nội dung của toán PT được nhìn nhận bởi toán học hiện đại giúp làm
giảm khoảng cách giữa nội dung môn Toán trong nhà trường và thành tựu
phát triển của toán học. Từ đó, GV có một cái nhìn thống nhất, toàn diện và
sâu sắc hơn khi tiếp cận toán PT, giúp họ có thể định hướng, huy động kiến
thức phù hợp khi dạy học mỗi vấn đề cụ thể. Theo hướng này có các tài liệu
như: [35],[53],[60], [92]...
Hướng thứ hai: Sử dụng công cụ của toán cao cấp để giải toán và sáng
tạo bài toán PT.
Theo hướng này, vấn đề được giải quyết ở các tình huống cụ thể ngay
trong quá trình dạy học của giảng viên, mặc dù không khái quát và không
mang tính lí luận nhưng lại đáp ứng được ngay nhu cầu mà thực tế dạy học ở
bậc PT đòi hỏi. Nó có thể giúp giáo viên thông qua cách giải bằng toán cao
cấp, tìm thấy lời giải phù hợp với học sinh PT. Theo xu hướng này có các tác
phẩm “ Hình học và một số vấn đề liên quan” [35], “Hình học sơ cấp”[53],
“Những phép biến hình trong mặt phẳng”[23], “ Hình học xạ ảnh” [64] ...
Hướng thứ ba: Biên soạn các giáo trình cơ sở của toán cao cấp được dạy
ở trường ĐH dưới dạng bài giảng bằng một ngôn ngữ đơn giản, gần gũi
hơn với ngôn ngữ toán PT.
Theo đó, mỗi khái niệm có liên quan trực tiếp đến môn Toán ở PT đều
được hình thành bằng con đường kiến tạo, xuất phát từ những khái niệm của
toán sơ cấp để khái quát hóa, trừu tượng hóa thành khái niệm của TCC. Theo
hướng này, các tài liệu biên soạn ra rất cồng kềnh, khó có thể dạy chính khóa
ở các trường ĐH vì số tiết dạy sẽ rất lớn. Nhưng chúng lại là những tài liệu
tham khảo bổ ích cho GV, SV Toán ở các trường SP và cho cả GV môn toán
ở các trường PT. Chẳng hạn: Cuốn “Hình học” của Jean- Marie Monier[27]
trình bày Hình học Afin, hình học Euclide theo con đường: trình bày các bài
toán trên mặt phẳng, không gian 3 chiều, sau đó tác giả tổng quát hóa lên các
17
bài toán tương tự trong không gian Afin, Euclide n chiều. Ưu điểm của cách
viết này là giúp cho SV dễ hiểu và dễ tiếp thu các kiến thức trừu tượng của
HHCC, cũng như dễ dàng áp dụng các kiến thức đó vào giải toán HHPT. Tuy
nhiên, cách viết này làm cho kiến thức bị lặp lại nhiều lần, dẫn đến giáo trình
rất dài(500 trang). Một số sách bài tập HHCC xuất bản trong những năm gần
đây như: “Bài tập hình học cao cấp”[25], “Hình học Afin và hình học Ơclit
trên những ví dụ và bài tập”[3]... cũng đã có xu hướng đưa ra một số bài tập
cụ thể vận dụng các kiến thức HHCC sau mỗi chương giúp sinh viên dễ dàng
hơn trong việc tiếp thu các kiến thức HHCC thông qua hình ảnh trực quan với
không gian 2, 3 chiều...
Hướng thứ 4: Tăng cường liên môn.
Trong các bài giảng các môn KHCB ở ĐH, các giảng viên đã bước đầu
quan tâm tới nguồn gốc của các kiến thức toán cao cấp, khai thác các nội
dung liên quan đến toán PT, tăng cường các ví dụ minh họa trong bài giảng có
mối liên hệ trực tiếp với toán PT, khái quát hóa các ví dụ của toán PT thành
các bài toán cao cấp …để SV có thể lĩnh hội kiến thức TCC cũng như có thể
vận dụng các kiến thức đó vào giải quyết các vấn đề thực tiễn dễ dàng hơn .
Ví dụ: Khi dạy phần ”Phẳng trong không gian Afin” của môn HHCC, từ
cách tìm phương trình tham số của đường thẳng và mặt phẳng đã biết trong
HHPT, giảng viên có thể khái quát thành các tìm phương trình tham số của
m- phẳng bất kỳ trong không gian Afin n chiều.
Còn đối với môn Lí luận và phương pháp dạy học môn Toán, các giảng viên
góp phần làm rõ mối liên hệ (cầu nối) giữa toán cao cấp và toán PT, khai thác
vận dụng toán cao cấp vào dạy học môn toán ở trường PT…
Ví dụ: Khi dạy phần “Dạy học quy tắc, phương pháp”, giảng viên có thể đưa
ra các ví dụ về việc từ phương pháp tổng quát của toán cao cấp dẫn tới
phương pháp tương ứng giải quyết vấn đề trong PT.
Chẳng hạn với bài toán: Trong không gian, tìm hình chiếu vuông góc của một
18
điểm xuống một đường thẳng (mặt phẳng ).
Đây là trường hợp riêng của bài toán: “Tìm hình chiếu vuông góc của một
điểm xuống một m- phẳng” trong HHCC. Từ việc sử dụng khái niệm phẳng
bù trực giao dẫn tới việc dựng mặt phẳng (đường thẳng) vuông góc với đường
thẳng (mặt phẳng ) và qua điểm cho trước, theo đó ta giải được bài toán.
1.3. Năng lực nghề nghiệp của giáo viên
1.3.1. Năng lực
Đến nay, còn có nhiều cách hiểu khác nhau về năng lực. Tuy nhiên,
trong khuôn khổ dạy học nhìn chung được tiếp cận theo năng lực hành động,
hay năng lực thực hiện (hay competency trong tiếng Anh, từ này có nguồn
gốc tiếng La tinh là“competentia”). Theo đó, năng lực được hiểu như sự
thành thạo, khả năng thực hiện của cá nhân đối với một công việc và có thể
cấu trúc được theo các thành tố, theo các tiêu chuẩn, tiêu chí. Nhiều tác giả có
quan điểm chung:“Năng lực là tổng hợp các đặc điểm, thuộc tính tâm lý của
cá nhân phù hợp với yêu cầu đặc trưng của một hoạt động nhất định, nhằm
đảm bảo cho hoạt động đó đạt hiệu quả cao”.…………………………………..
Trong các chương trình dạy học hiện nay ở trường phổ thông của các nước
thuộc OECD, người ta phân chia năng lực thành hai nhóm chính, đó là các
năng lực chung và các năng lực chuyên môn.....................................................
Nhóm năng lực chung, gồm: Khả năng hành động độc lập thành công; Khả
năng sử dụng các công cụ giao tiếp, công cụ tri thức tự chủ; Khả năng hành
động thành công trong các nhóm xã hội không đồng nhất.
Năng lực chuyên môn liên quan đến từng môn học riêng biệt.
Chẳng hạn, nhóm năng lực chuyên môn trong môn Toán bao gồm:
- Giải quyết các vấn đề toán học.
- Lập luận toán học.
- Mô hình hóa toán học.
19
- Giao tiếp toán học.
- Vận dụng các cách trình bày toán học.
- Sử dụng các ký hiệu, công thức, các yêu tố thuật toán.
Mô hình cấu trúc NL trên đây có thể cụ thể hoá trong từng lĩnh vực chuyên
môn, nghề nghiệp khác nhau. Mặt khác, trong mỗi lĩnh vực nghề nghiệp
người ta cũng mô tả các loại NL khác nhau. Từ cấu trúc của NL cho thấy giáo
dục định hướng phát triển NL không chỉ nhằm mục tiêu phát triển NL chuyên
môn bao gồm tri thức, kỹ năng chuyên môn mà còn phát triển NL phương
pháp, NL xã hội và NL cá thể. Những NL này không tách rời nhau mà có mối
quan hệ chặt chẽ tạo nên NL hành động của các cá nhân.
1.3.2. Năng lực nghề nghiệp
Khái niệm
Theo Từ điển Tiếng Việt, nghề được hiểu là "công việc chuyên làm
theo sự phân công của xã hội"[43, tr670]. Có thể hiểu: Nghề là một lĩnh vực
hoạt động lao động mà trong đó, con người sử dụng những tri thức, những kỹ
năng để làm ra các loại sản phẩm vật chất hay tinh thần nào đó, đáp
ứng được những nhu cầu của xã hội và bản thân.
Tác giả Climôv E. A. định nghĩa: Nghề nghiệp là một lĩnh vực sử dụng sức
lao động vật chất và tinh thần của con người một cách có giới hạn cần thiết
cho con người có khả năng sử dụng lao động của mình để thu lấy những
phương tiện cần thiết cho việc tồn tại và phát triển. [38, tr16]
Qua nghiên cứu các tài liệu cho thấy, dường như không có sự phân biệt
rạch ròi giữa khái niệm “nghề” và khái niệm “nghề nghiệp”. Vì vậy, chúng tôi
cho rằng, khái niệm "nghề" và "nghề nghiệp" tuy có những khía cạnh khác
nhau, song cũng không nên tách bạch nội hàm hai khái niệm đó, bởi trong
chúng có sự "chứa đựng" lẫn nhau, trong nghề có ẩn chứa "nghiệp", và đã có
"nghiệp" nhất định phải có "nghề", cho nên người ta thường dùng thuật ngữ
20
"nghề nghiệp" bởi sự song hành giữa chúng. ...............................
Trong nghiên cứu này, chúng tôi thống nhất hiểu theo quan điểm của tác giả
Phạm Tất Dong: NL nghề nghiệp là “sự tương ứng giữa những đặc điểm tâm
sinh lý con người với những yêu cầu do nghề đặt ra” [12].
Như vậy, NL nghề nghiệp xếp vào loại NL chuyên môn theo sự phân loại của
OECD. NL nghề nghiệp được xác định gồm các thành tố cơ bản:
- Tri thức về nghề: là những hiểu biết cơ bản và chuyên sâu về nghề
nghiệp để có thể thực hiện các hoạt động cần thiết của nghề nghiệp đó.
- Kỹ năng nghề: là khả năng vận dụng kiến thức thu nhận được vào
thực tế nghề nghiệp một cách có hiệu quả.
- Thái độ với nghề: thể hiện sự tích cực hay tiêu cực của người lao
động về môi trường làm việc của họ, thể hiện ở sự thỏa mãn với công việc, sự
gắn bó với công việc và sự tích cực, sự nhiệt tình với tổ chức.
- Mức độ (kết quả) thực hiện các hành động nghề (hành nghề): là thước
đo năng lực nghề nghiệp của cá nhân đó.
1.3.3. NL nghề nghiệp của giáo viên
- Nghề dạy học là lĩnh vực hoạt động của người giáo viên nhằm thực
hiện mục tiêu giáo dục.
- Năng lực nghề nghiệp của giáo viên được hiểu là “một tổ hợp xác
định các phẩm chất tâm lý của nhân cách, những phẩm chất này là điều kiện
để đạt được những kết quả cao trong việc dạy học và giáo dục trẻ em”. [11]
Các nhà tâm lí học cho rằng, năng lực giáo viên là những hình ảnh phản chiếu
những nét nhân cách nhất định đáp ứng yêu cầu của việc dạy học và giáo dục.
Theo quan điểm của Bernd Meier[4], các năng lực nòng cốt của GV bao gồm:
- Năng lực dạy học.
- Năng lực giáo dục.
- Năng lực chẩn đoán, đánh giá, tư vấn.